Quân Bang chủ bèn bày mưu với các vị trưởng lão va hộ pháp, bắt đầu miễn phí nhập môn nhưng thu phí học hàng tháng! Các môn đệ ai cũng đang ghiền võ học Cái bang, lại chưa học đến nơi đến chốn Phi Long thần chưởng, nên đành nghiến răng nhắm mắt nạp tiền để được học tiếp . Hà bang chủ giải quyết được tình trạng tiền bạc của bang từ dạo ấy.
Có thơ rằng
Vào bang miễn phí ai ơi
Gà cho không, cám bán lời đủ ăn !
Hà Bang chủ lại dặn các vị trưởng lão va hộ pháp , có dạy thì cũng chỉ dạy nhỏ giọt, hôm nay dạy Hàng Long Hữu hối, tháng sau hãy dạy Phi Long Tại Thiên . Các môn đệ lại càng say đắm . Hà Bang chủ lại ra quy định, khi nhập bang thì tài sản của các môn đệ thành tài sản của Bang, Bang chủ có quyền lấy đi, sử dụng hoặc tặng thưởng các môn đệ nào vừa ý . Đâm lao theo lao, vì đam mê võ học, các môn đệ Cái bang đã nhập môn thì đành chịu phép. Từ đó, trong Cái bang không có khái niệm của riêng, có thể hôm nay mang cái áo chín túi, ngày mai bị người trong bang lấy mất cũng không biết kêu ai mà đòi. Các môn đệ mới vào, được bang chủ miễn phí cho một tuần, dạy dỗ cấp tốc để họ vững tâm tin tưởng vào võ học bổn môn rồi mới thu phí.
Cái bang từ đó càng vững mạnh, tiền bạc rủng rẻng . Bang Chủ lại sợ các môn đệ mới vào tài năng thua kém các môn đệ cũ thì đâm ra sợ sệt, nên cho lập những phân đường mới để kết nạp toàn môn đệ mới vào để cùng có căn bản võ học như nhau dễ dàng luyện tập cùng nhau.